Chúng ta dường như quá quen thuộc với hình ảnh người vợ đằng sau các công việc như cho con bú, cho con ăn, dạy con học đến những việc "lặt vặt" như tắm cho con, giặt quần áo, rửa chén... và gồm luôn những việc như nấu cơm, dọn cơm, mời chồng con ăn cơm, đến dọn dẹp chén dĩa. Vậy người bố làm gì trong 24 giờ đó? Đừng nói là người bố cần phải đi làm kiếm tiền ngoài xã hội, vậy người phụ nữ họ sẽ làm gì sau 8 tiếng ở cơ quan? Thực ra, không thể nói đó là bức tranh chung của mọi gia đình, nhưng chắc chắn là không nhỏ những gia đình đang như vậy! Cái mà chúng ta đang nói đến là sự mất cân bằng về vai trò bố mẹ trong nuôi dưỡng con cái- điều mà ảnh hưởng đến sự phát triển tối ưu của đứa trẻ.
Bạn có biết không? So với các phần khác, não là cơ quan phát triển nhanh nhất trước 5 tuổi. Sự hình thành của các nơ-ron thần kinh trước 5 tuổi là rất lớn. Sự bướng bỉnh của trẻ được giải thích là thường liên quan đến sự học hỏi và phát triển của não bộ. Những việc làm của trẻ con đôi lúc làm người mẹ phát điên và cáu kỉnh, nhưng bên trong nó là một chuỗi những liên kết được hình thành.
Cha mẹ cần lưu tâm nhiều hơn trong lời nói và hành động của mình khi nuôi dạy trẻ. Việc chăm sóc con ngoan khỏe là việc rất khó khăn, nhưng đáng bỏ công khi nhìn thấy các bé lớn lên khỏe mạnh cả tâm hồn và thể chất. Tuyệt đối không bao giờ nói dối hoặc thất hứa với trẻ con, dù bé còn nhỏ. Sự thất hứa và nói dối là làm trẻ không tin vào cuộc sống, vào người chăm sóc, vết hằn tổn thương tâm lý này khá lớn, phải hơn chục năm mới có thể lành, nhưng vẫn là vết hằn
Có những điều cha mẹ cần phải chấp nhận về trẻ con. Trong khoa học tâm lý trẻ con, trẻ con là đối tượng dễ thay đổi và không chấp nhận giáo điều. Các bé chỉ chấp nhận sự lập lại. Điều này có nghĩa là mặc dù bé đang làm một hành động sai, bạn có dùng biện pháp răn đe, nhắc nhở, thậm chí đánh vào tay bé, nhưng bạn không phải ngạc nhiên rằng bé sẽ không thể nào nhớ được giáo điều đó của bạn đến khi bé qua 5 tuổi. Trẻ em dưới 5 tuổi, sự tập trung của các bé là rất ngắn chỉ khoảng 5-10 phút, bé không nhớ những gì bạn khuyên bảo trừ khi sự khuyên bảo ấy cứ kiên nhẫn lập lại.
Thương con là bản năng của mỗi bậc cha mẹ. Họ luôn dành điều tốt nhất cho con cái họ. Tuy nhiên, thương con nên nằm trong một tình huống thật và bản thân của trẻ cũng nên hiểu được giá trị của tình yêu. Các chuyên gia tâm lý ở Anh khuyên: "Không nên dùng vật chất để thương con vì giá trị vật chất không nên được đánh đồng với giá trị tình yêu. Vật chất là giá trị hữu hình, tình yêu là giá trị vô hình, rất dễ nhầm lẫn với nhau."
"Trẻ làm gì cũng bám mẹ, đi đâu cũng ôm chân mẹ, gặp ai cũng nhúi đầu vào người mẹ, thậm chí khóc mếu máo khi mẹ vừa ra xa một tí..." Có phải do người mẹ quá nuông chìu con hay do người mẹ đã ôm con quá nhiều làm con bám mẹ như vậy?