Một thực tế được thế giới công nhận rộng rãi là phụ nữ và nam giới phải đối mặt với những khác biệt giới trong trải nghiệm di cư cũng như hoàn cảnh di cư.
Chẳng hạn, phụ nữ từ Việt Nam có nhiều xu hướng được tuyển dụng cho các công việc tay nghề thấp và trả lương thấp hơn so với nam giới. Phụ nữ có thể phải đối mặt với các rào cản trong tiếp cận di cư an toàn và chính thức để kiếm được việc làm tốt.
Con đường di cư lao động chính từ Việt Nam là thông qua các cơ quan tuyển dụng tư nhân và/hoặc cơ quan nhà nước (tính đến ngày 5 tháng 11 năm 2018, có 341 cơ quan tuyển dụng được phép đưa người lao động đi làm việc ở nước ngoài).
Một nghiên cứu do ILO và IOM cùng thực hiện năm 2018 tập trung vào hoạt động di cư sang Thái Lan và Malaysia cho biết trong số 450 người lao động di cư Việt Nam đã trở về được phỏng vấn thì có 48% đã di cư theo các kênh di cư không chính thức (ILO and IOM, 2017).
Trong quá trình tìm hiểu thông tin và chuẩn bị cho di cư lao động
Đối với phụ nữ Việt Nam, di cư lao động thường được xem như là một cơ hội để kiếm được nhiều tiền hơn.
Từ đây, họ bị giới hạn trong việc tìm hiểu các lựa chọn hiện có khác nhau, và thường bị đóng khuôn suy nghĩ, quan điểm, ảnh hưởng bởi bên môi giới không chính thức, cộng đồng.
Một lí do để họ không tìm hiểu thông qua văn phòng của Sở Lao động hoặc các dịch vụ chính thống vì khoảng cách địa lý và đi lại không thuận tiện đối với các dịch vụ tư vấn trực tiếp đòi hỏi họ phải tham gia nhiều lần. Vì vậy, bạn bè, họ hàng, cộng đồng và những dịch vụ môi giới gần là nơi họ tìm đến để tìm kiếm thông tin.
Bên cạnh chính bản thân các cơ quan tuyển dụng không cung cấp đầy đủ các khóa đào tạo có chất lượng, các lao động nữ còn phản ảnh rằng các cơ quan này còn cần phải đầu tư nhiều hơn (về mặt thời gian và chương trình giảng dạy) để họ có thể học hỏi được các kỹ năng và ngoại ngữ. Ngoài ra, các khóa đào tạo cũng thường diễn ra vào thời điểm trùng với thời gian mà người lao động chuẩn bị ra nước ngoài. Do vậy, nhiều phụ nữ có thể phải dành khoảng thời gian đó để chăm sóc nhà cửa và gia đình, cũng như chuẩn bị cho chuyến đi, hơn là tham dự các khóa đào tạo.
Các chi phí mà người lao động nữ phải trả
Một nghiên cứu năm 2017 cho biết lao động di cư người Việt Nam phải trả chi phí cao nhất để đi làm việc ở nước ngoài, phải vay mượn khoản tiền lớn nhất và mất khoảng thời gian dài nhất để trả nợ.
Trong trường hợp mà người lao động quyết định không đi nữa hoặc trở về sớm do công việc không phù hợp, bóc lột hoặc do ốm đau hoặc chấn thương, người lao động khó có thể lấy lại các khoản tiền này.
Chính việc này đã trở thành một chu kỳ hệ thống hạn chế phụ nữ làm các công việc được trả lương thấp và không được hưởng các cơ hội việc làm tốt (ILO, 2019). Nợ nần vì đi làm việc ở nước ngoài cũng có thể khiến phụ nữ phải ở lại môi trường làm việc bạo lực và bóc lột.
Mời theo dõi phần tiếp theo
------------
Nguồn tham khảo:
https://www.ilo.org/hanoi/Whatwedo/Publications/WCMS_755198/lang--vi/index.htm
------------
Ra nước ngoài làm việc luôn là một quyết định lớn và cần được chuẩn bị thấu đáo, cẩn trọng. Dự án “Đấu tranh chống mua bán người và nô lệ thời hiện đại” (TMSV) - Dự án được tài trợ bởi Bộ Nội vụ, Vương quốc Anh - thông qua trang thông tin "Nghĩ trước bước sau”, trang Facebook và Kênh Zalo của Tổng đài 111 cung cấp cho bạn thông tin để tìm hiểu thật kỹ càng trước khi đưa ra quyết định. Xem các tập phim của series “Nghĩ trước bước sau” và cập nhật các bài viết trên các kênh truyền thông của Tổng đài 111 nằm trong chiến dịch “Đấu tranh chống mua bán người và nô lệ thời hiện đại” để cập nhật kiến thức, theo dõi tin tức chính thống về lao động và việc làm ở nước ngoài, đặc biệt là tại Anh cho người Việt Nam.
Facebook Nghĩ trước bước sau: https://www.facebook.com/nghitruocbuocsau
Xem phim Nghĩ trước bước sau: https://www.shorturl.at/bJOVW
Tổng đài quốc gia 111: https://www.facebook.com/tongdaiquocgiabvte
Tài khoản Zalo chính thức của Tổng Đài 111 https://zalo.me/1249273939821550616