Việc từ chối để trẻ hiểu và dừng làm một hành động hoặc không đòi mua một món đồ chơi là một việc khó khăn với 1 số cha mẹ. Tôi từng gặp một vài tình huống như: Người mẹ cố tránh đi qua khu vực đồ chơi, nhưng đứa trẻ dường như biết điều mẹ định làm, luôn khóc nhè nhè và kéo mẹ qua khu hàng đồ chơi. Một số tình huống khác là sự từ chối phủ đầu ngay khi vào siêu thị, người mẹ lớn tiếng cảnh báo đứa con của mình: "Không mua đồ chơi gì hết nghe chưa!".
Hỏi-đáp về một số hành vi thường gặp ở trẻ em
Không ít cha mẹ băn khoăn về sự mách lẻo của trẻ. Ví dụ, bất cứ việc gì trẻ cũng chạy lại bạn và mách lẻo bạn về ai đó vừa đánh mình, vừa làm gì sai hoặc vừa giành đồ chơi của bé. Một cách khác các con cũng hay chọn là khóc để gây chú ý của mẹ để mách lẻo về sự việc gì đó và ai đó vừa làm không hài lòng bé. Điều quan tâm ở đây: Liệu khi gặp hành vi này cách chúng ta sẽ xử lý như thế nào là được khuyên? và Liệu trẻ có thực sự phát triển thành 1 "người chuyên mách lẻo người khác" khi lớn không?
Nhiều cha mẹ hiểu nhầm khủng hoảng là thời gian dở dở ương ương của trẻ và cho rằng "cứ kệ". Tuy nhiên, khủng hoảng là những thời điểm quan trọng cho 1 bước ngoặc và nếu cách xử sự và đáp ứng của bạn phù hợp sẽ giúp trẻ tăng tốc. Vậy, những bước ngoặc đó là gì?
Hệ miễn dịch của trẻ sinh ra dường như bắt đầu với con số 0. Trong 6 năm đầu đời trẻ sẽ phát triển dần khả năng hoàn thiện miễn dịch bẩm sinh và miễn dịch mắc phải thông qua sữa mẹ, thực phẩm ăn uống, vui chơi và tiêm phòng. Từ 6 tháng tuổi trẻ bắt đầu ăn dặm. Đó là lúc trẻ bắt đầu đa dạng các loại thực phẩm, điều này đồng nghĩa trẻ cũng bắt đầu du nhập một lượng lớn các hại khuẩn thông qua đường miệng. Vai trò của lợi khuẩn đường ruột là rất quan trọng ở điểm mấu chốt này vì đường ruột chiếm khoảng 70% tế bào miễn dịch của cơ thể.
Làm cha mẹ là nên tạo cho trẻ cái gốc rễ vững chắc bằng cách để chúng học hỏi từ những sai lầm và rèn luyện tính tự lập khi còn trong vòng tay của chúng ta, và cũng đến lúc để chúng có đôi cánh để bay đi tìm nơi rộng mở để có cuộc sống riêng của chúng. Nếu không có sự chấp cánh bay đi, chúng sẽ trở thành những đứa trẻ lớn xác nhưng tầm hồn "thơ dại" như những đứa trẻ ở đầu bài. Rồi cuộc sống của những đứa trẻ này sẽ ra sao khi cha mẹ chúng không còn ở bên?